Cựu sinh viên tiêu biểu

  Thứ hai, 19/01/2015 - 03:16:08

Nhưng ngàn năm, làm sao...

Cũng như nhiều người, tôi đinh ninh rằng, người sẽ thay mặt các bạn sinh viên lên phát biểu trong lễ phát bằng tốt nghiệp sẽ là Tạ Thanh Tuyền, một gương mặt rất quen không phải chỉ của sinh viên HPU, mà còn là một gương mặt rất sáng giá của sinh viên thành phố Hải phòng với những thành tích đáng nể: Ủy viên Ban Thư ký Hội Sinh viên thành phố Hải Phòng, người vượt qua 3 vòng sơ tuyển với hơn 450 sinh viên trên cả nước được tham gia chương trình giao lưu Văn hóa Thanh niên Đông Nam Á - Nhật Bản năm 2014, là sinh viên duy nhất của thành phố Hải Phòng được nhận giải thưởng Sao tháng Giêng cấp Trung ương 2014; mà là Phạm Đức Cường, cái tên không mấy quen thuộc trong làng sinh viên Dân lập Hải Phòng.
Đúng, nói đến Phạm Đức Cường, không mấy bạn sinh viên biết, bởi vì, với một trích ngang rất “cơ bản”, Bố: Làm nghề mộc, Mẹ: Nông dân, bản thân, nguyên là  học sinh của một trường vùng quê Kim Thành Hải Dương với cái tên cũng rất “cơ bản”, trường  Đồng Gia. Vì cái gì cũng rất cơ bản nên “về mặt cơ bản” các bạn ít biết về Cường.
Từ một vùng quê xa, về thành phố học, suốt cả 4 năm, Cường đều ở trong Khách sạn sinh viên. Ngoài thời gian đi học, Cường phải dành một phần thời gian của mình để đi làm thêm phụ giúp phần kinh phí ít ỏi mà gia đình có thể chu cấp được. Cũng chẳng phải chỉ vì muốn trải nghiệm, như nhiều bạn hay nói, mà thật sự đó là một phần cuộc sống của Cường. Nhưng cũng chính vì vừa đi làm vừa đi học mà Cường quý từng phút trên giảng đường, trân trọng từng giờ bên thầy cô, và em hiểu hơn ai hết, Thầy là người đã đem đến cho em tương lai mà em mong đợi. Với những tình cảm như vậy, Cường đã làm cho cả hội trường lặng đi khi em hát:
……Dẫu đếm hết sao trời đêm nay 
         Dẫu đếm hết lá mùa thu rơi 
      Nhưng ngàn năm, làm sao 
                 Em đếm hết công ơn của thầy
...
*
*          *
Thay mặt cho 18 bạn sinh viên hoàn thành khoá học trước thời hạn 9 tháng được phát bằng tốt nghiệp hôm nay, Phạm Đức Cường đã ôn lại những tháng ngày đi học, những kỷ niệm khó quên với thầy cô bạn bè, và đặc biệt là những “lăn tăn” khi mới bước chân vào trường. Rằng ước mơ của một thời học sinh áo trắng có thực hiện được không khi vào ngôi trường HPU? Rồi thực tế đã cho em và các bạn thấy, đây là ngôi trường …” Nơi chắp cánh những ước mơ, nơi giúp em trưởng thành và có thể vững bước trên con đường tương lai”.
Em nhắc lại mục đích việc học mà UNESCO đã đề ra :” Học để biết, học để làm người, học để chung sống”. Và em tìm thấy mục đích ấy đã hiện hữu  khi học ở ĐẠI HỌC DÂN LẬP HẢI PHÒNG”.
 Em nói rằng khẩu hiệu của nhà trường “….HỌC THẬT, THI THẬT, ĐỂ RA ĐỜI LÀM THẬT” không chỉ là khẩu hiệu, mà chính là lời nhắc nhủ, luôn theo em trong suốt quá trình học tập, là động lực để em luôn cố gắng, tự rèn luyện, phấn đấu không ngừng. Để có kết quả ngày hôm nay, ngoài nỗ lực của bản thân, sự quan tâm của cha mẹ, đó là sự chỉ bảo tận tình của Thầy Cô, là một môi trường học tập đáng mơ ước cả về học tập chuyên môn, thể chất và đạo đức. Em và các bạn luôn tự hào về điều đó, bởi vì chúng em đã được học trong một ngôi trường uy tín và chất lượng, và chúng em có thể tự hào cầm trong tay bằng tốt nghiệp mang thương hiệu HPU để tìm cho mình một công việc tốt nhất. Điều này hoàn toàn là sự thật. Bởi vì ngay sau khi tốt nghiệp, với kiến thức được đào tạo, với trình độ tiếng Anh tốt, em đã tìm được cho mình một công việc phù hợp đúng với chuyên ngành.
     Ngày mai chúng em ra trường, ngày mai chúng em không còn là những cô cậu sinh viên để nghe những lời quở phạt, răn dạy của thầy cô. Em muốn nhờ bài hát “Người Thầy” để nói với các thầy cô lời tạm biệt trước khi chia xa”.
Người thầy vần lặng lẽ đi về sớm trưa 
                    Từng ngày giọt mồ hôi rơi nhẹ trang giấy….”.
Tiếng hát chất chứa cả nỗi niềm đã lay động tất cả mọi người trong hội trường. Không gian ngập tràn cảm xúc, bồi hồi về những kỷ niệm đã qua. Những đôi mắt nhìn xa xôi, ngược dòng thời gian trở về với những hoài niệm, dòng đời vẫn êm đềm trôi, con thuyền vẫn lặng yên trôi qua những ngày, những tháng. Mặc cho cuộc sống ngoài kia cứ  hối hả sáng chiều, thì ở một góc sân trường kia, thầy vẫn lặng thầm dõi theo bước chân những trò nhỏ đi vào cuộc đời.
     Cường hát như tự sự, như tâm tình, như gửi gắm từ con tim mình niềm kính yêu đến các thầy cô
         Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi 
Tóc xanh bây giờ đã phai
Từng lời hát cứ như quyện vào không gian, rồi lan toả, lan toả, thấm vào con tim từng người, dịu dàng mà day dứt, bồi hồi.
Giọng Cường dường như nghẹn lại khi hát đến câu:
Dẫu đếm hết sao trời đêm nay 
          Dẫu đếm hết lá mùa thu rơi, ……
Cường đã đi đến bên bàn thầy Hiệu trưởng, cúi xuống, nắm chặt 2 bàn tay thầy, đôi bàn tay đã chai mòn vì năm tháng và giữ mãi. Thầy Hiệu trưởng cũng đứng lên để cho cảm xúc dâng trào trong những giọt nước mắt lăn tròn trên má. Và thầy ơi, dẫu có như vậy….
Nhưng ngàn năm, làm sao 
           em đếm hết công ơn của thầy
Chắc tôi không cần viết thêm gì nữa…..

 
                                                                                            Khánh Minh
  
♦ Ý kiến của bạn
Chia sẻ :

Địa chỉ: Số 36 - Đường Dân Lập - Phường Dư Hàng Kênh - Quận Lê Chân - TP Hải Phòng
Điện thoại: 0225 3740577 - 0225 3833802 -- Fax: 0225.3740476 Email: webmaster@hpu.edu.vn